Thursday, December 21, 2006

Thiên thượng luyến nhân - Sky lovers

Bình luận

Nguồn:
www.lovehkfilm.com

Người dịch: Cameo

:::::::::::::::::




Nhận xét chung

Thiên thượng luyến nhân là một bộ phim giàu hình ảnh và âm vang đầy xúc cảm, với cách kể chuyện rất gợi mở. Chuyện phim không đi tới một kết thúc thực sự, do đó những người thích vừa xem phim vừa suy ngẫm sẽ thấy Thiên thượng luyến nhân thật hấp dẫn và thú vị. Đổng Khiết và Lưu Diệp đều rất xuất sắc.

Bình luận

Thiên thượng luyến nhân là một bộ phim tĩnh lặng và giàu hình ảnh, được đặt trong khung cảnh núi non thôn dã Trung Hoa. Có thể nói rằng hai ngôi sao Lưu Diệp và Đổng Khiết đều đã tỏa sáng trong phim. Lưu Diệp đóng vai một người điếc, tên Vương Gia Khoan. Cho dù tật nguyền, Gia Khoan là một thanh niên tốt bụng và chăm chỉ nhất làng. Khi cô gái câm Ngọc Trân (Đổng Khiết) đi ngang qua làng để tìm người anh trai, cô đã cùng với Gia Khoan và người cha mù của anh lập nên một gia đình tạm thời. Ba người họ đã không để cho sự tật nguyền làm cho gục ngã. Thực sự, họ dường như càng cố gắng giúp đỡ nhau, để sống một cuộc sống tốt nhất trong khả năng của họ. Với Gia Khoan, đó là làm sao để cưới được Chu Linh (Đào Hồng), một cô gái làng xinh đẹp hoạt bát, người con gái mơ ước của tất cả các chàng trai. Cha của Gia Khoan và Ngọc Trân đã cố gắng để giúp Gia Khoan hoàn thành tâm nguyện, nhưng rồi lại nảy sinh những khó khăn trong công cuộc mưu sinh... Những xúc cảm được nhận ra nhưng bị kìm nén, và những cuộc đời cứ trôi đi cho tới cái kết tù mù và tăm tối.

Thiên thượng luyến nhân không phải là bộ phim dành cho những khán giả cầu sự phô trương, vì đạo diễn Jang Qinmin đã rất cương quyết phản đối việc làm những bộ phim theo kiểu "bề nổi". Cuộc đời của Gia Khoan, Chu Linh và Ngọc Trân được khám phá qua các hành động và bằng sự biểu hiện, chứ không phải bằng lời thoại hay lời dẫn phim. Điều đó đem đến một cảm giác mới mẻ khi các nhân vật và tình huống cứ dần dần hiện ra rõ nét trước mắt người xem. Khán giả cảm nhận được và đồng cảm với những gì mà bộ phim muốn truyền tải. Lưu Diệp mang đến cho nhân vật Gia Khoan sự lôi cuốn dễ thương đầy xúc cảm, và Đổng Khiết là một hình ảnh không lời hoàn hảo, cô đã thể hiện vô cùng xuất sắc nhân vật Ngọc Trân. Những cảnh thôn dã thì vô cùng đẹp đẽ, và cách kể chuyện nhìn chung là chân thực và đáng để suy ngẫm. Những người thích tìm hiểu phim và muốn để bộ phim tự nói tiếng nói của chính nó hẳn sẽ đón nhận và yêu thích Thiên thượng luyến nhân.

Ở một góc độ khác, do đạo diễn Jiang Qinmin không thực sự thúc đẩy những xung đột hay cảm xúc, tất yếu những mối quan hệ lý thú sẽ bị xao lãng và đánh rơi. Cuộc sống thôn dã của những người nông dân có sự chân thực hấp dẫn nhất định, nhưng có lẽ cũng không nhất thiết phải nói ra trên mảnh đất phim ảnh với tất cả mọi người. Hãy cùng thẳng thắn đối diện với vấn đề: thể loại làm phim kiểu này sẽ khiến số đông người xem tẻ nhạt và buồn chán. Chỉ những khán giả yêu thích cách kể chuyện câm lặng mới bỏ công tìm hiểu bộ phim. Thiên thượng luyến nhân là một phim dành cho đối tượng khán giả rất đặc biệt, nó không phải là bộ phim của số đông người xem.

Nói tóm lại, Thiên thượng luyến nhân là một bộ phim tĩnh lặng, dễ chịu với một kết thúc bỏ lửng, một cách giải quyết khó được thỏa mãn. Những người có đầu óc nghệ thuật có lẽ sẽ cảm thấy mình thu được một chút gì đó. Bộ phim chỉ đơn giản thoảng qua như những cay đắng ngọt ngào của những xúc cảm không được đền đáp mà thôi.

Gallery


























No comments:


Free Counter