Saturday, December 16, 2006

[Bình luận] Mỹ nhân thảo

Nguồn: http://www.lovehkfilm.com
Người dịch: Cameo

:::::::::::::::::::::

Đánh giá chung

Diễn xuất hiệu quả và cách dẫn dắt tốt làm cho bộ phim Mỹ Nhân Thảo có kịch tính, nhưng sự tiến triển nhân vật chậm chạp và kết mở khiến phim kết thúc khá nhẹ. Nhưng bù lại phim đã thành công trong việc diễn đạt khá tinh tế một câu chyện tình giản dị, và với nhạc phim hay, thì khuyết điểm này của phim có thể được châm chước bỏ qua.

Bình luận



Ngôi sao Thư Kỳ trong bộ phim Mỹ Nhân Thảo, một tác phẩm hợp tác Trung Quốc-Hồng Kông, mà ngay khi ra mắt đã được yêu mến, tỏ ra khá kín tiếng, và không sẵn lòng tiết lộ gì nhiều. Trong phim, Thư Kỳ đóng vai Tinh Vũ, một trí thức Trung Quốc trẻ với mong muốn được thoát ly khỏi quân đội nhân dân để trở về nhà chăm sóc người cha bị bệnh.

Là một thành viên của phong trào “Quay về nông thôn” (một chương trình được phê duyệt của chính phủ nhằm bắt các trí thức trẻ phải lao động chân tay), Tinh Vũ chịu trách nhiệm cải tạo những cánh rừng rậm rạp của Trung Quốc cùng với trung đội của cô, được dẫn dắt bởi người bạn từ thưở nhỏ đồng thời cũng là người âm thầm theo đuổi cô Định Quốc. Tuy nhiên, Tinh Vũ xuất hiện tình cảm giằng xé lãng mạn với con người nổi loạn Tư Mông (Lưu Diệp), một trí thức hiện thực, một người có nhiều mâu thuẫn với các đồng chí của Tinh Vũ ở thị trấn biên giới địa phương. Sự rạn nứt lớn đã hình thành giữa tư Mông và các đồng chí của Tinh Vũ, nhưng Tư Mông dường như ít quan tâm tới tương lai mờ mịt của trung đội, thay vào đó anh chỉ chú tâm tới việc tìm kiếm sự đồng tình của Tinh Vũ nhút nhát, và không ương ngạnh.

Thoạt tiên Tinh Vũ không thực sự có ý định tiếp tục với chàng trí thức ngầm chứa tính xấu này, nhưng các tình huống bắt đầu xô đẩy cô tiến tới. Mọi người trong cuộc đều nhận thấy rõ ràng, rằng Tư Mông là một thứ giành riêng cho Tinh Vũ, nên các đồng đội cố gắng dùng cô như một thứ mồi để nhử Tư Mông thoát ra khỏi sự “xuống dốc trầm trọng”. Tinh Vũ không muốn điều đó chút nào, nhưng có một sự khích lệ với cô, dưới hình thức một đề xuất đi kèm quý giá về việc được thoát ly. Nếu cô ra giúp trung đội trong việc buộc chặt anh chàng Tư Mông “thân lừa ưa nặng”, cô sẽ nhận được một vé về nhà. Nhưng cái giá dường như là quá đắt. Không may mắn cho cô, mọi người đều có cùng ý kiến đó, và mặc cho sự quan tâm đặc biệt và những đam mê cá nhân nảy sinh của mình , cô trở thành một quân cờ trong trò chơi tình cảm và chính trị của những người xung quanh. Tình yêu nở hoa, nhưng bị ngăn cản bởi bi kịch cá nhân, chủ nghĩa cơ hội, và thậm chí cả mưu mẹo nhỏ nhen. Trong khi đó, đất nước Trung Quốc vẫn đi vào tương lai đằng sau câu chuyện tình tay ba tương đối giản đơn này.

Là một câu chuyện tình yêu, Mỹ nhân thảo có sự lôi cuốn nhất định. Thư Kỳ rất ăn ảnh và khá thuyết phục trong vai Tinh Vũ, còn Lưu Diệp thì có nét quyến rũ dễ thương của một Tony Lương Triều Vỹ trẻ tuổi. Sự lãng mạn chậm rãi được họ thể hiện có thể nói là chân thật và tinh tế. Diễn biến phim khá sâu sắc nhưng phim có ít chuyển biến. Các nhân vật được mô tả, phát triển ngay trước mắt người xem, không hề có những lời nói dài dòng hay những câu chuyện li kì nào được lồng ghép khéo léo. Cuộc đời bị ràng buộc của những trí thức được thể hiện rất thật và rất gần gũi. Nói một cách khái quát, Mỹ nhân thảo đã thành công với những khoảnh khắc dài tĩnh lặng và những đổi thay của nhân vật khá tinh tế. Thư Kỳ và Lưu Diệp diễn xuất rất chân thật, đồng thời những vấn đề chính trị, những xung đột nội bộ giữa các nhân vật chính tạo cho phim những kịch tính nhất định.

Tuy nhiên, những kịch tính đó được thực hiện chưa đầy đủ. Các nhân vật theo đuổi những khám phá lặng lẽ, để rồi cuối cùng là cảm giác đau khổ, là xúc cảm nhỏ nhặt bao trùm lên tất cả. Người xem tương đối dễ chấp nhận do các nhân vật và tình huống phim được kể khá kịch tính và trơn tru, nhưng khi theo dõi đến 20 phút cuối phim, mọi thứ dường như đã không còn đâu vào đấy nữa. Nhân vật Tinh Vũ được thể hiện khá tốt trong 2/3 phim, phần còn lại thì dường như Thư Kỳ bị lặp lại chính bản thân cô, khiến cho sự lựa chọn của Tinh Vũ trở nên rất lúng túng. Người ta được thấy những tình huống đẩy lên tới cao trào, cảm nhận được sự lãng mạn và đau khổ dai dẳng, nhưng rồi lại không thấy có gì xảy ra cả (!!!), ngoài một vài nét hờn dỗi của Thư Kỳ . Cũng có một vài chi tiết ngầm chứa sức công phá, với những diễn biến theo sau khá thuyết phục, nhưng chúng chưa đủ sức nặng để khẳng định một điều gì. Và nếu xét tổng thế bộ phim, thì việc thiếu mất một cái kết đã khiến cho mọi thứ bỗng trở nên vô ích.



Tuy vậy, Mỹ nhân thảo lại thành công ở một phương diện khác. Việc chọn bối cảnh là thời điểm kết thúc Cách mạng văn hóa đã giúp hé mở những câu chuyện về các nhân vật chính trị thời bấy giờ (trong 1 hay 2 lời bạt cuối phim). Mối xung đột giữa Tư Mông và những đồng chí khác gắn liền với đường lối của Đảng cầm quyền. Thời điểm thất bại của bè lũ 4 tên (kéo theo là dấu chấm hết của Cách mạng văn hóa) cũng là thời điểm mà các nhân vật quay trở về với bản ngã của chính họ. Đam mê và tình yêu nghệ thuật của Tư Mông (anh say mê tạc đá và giành thời gian để tạc hình Tinh Vũ bằng gỗ), đã khiến anh trở thành kẻ bị số đông ruồng bỏ, bị những trí thức khác khinh bỉ. Nhưng do những tình tiết đó lại không phục vụ nội dung phim, nên việc lồng ghép những liên hệ chính trị / lịch sử này hình như chỉ để tạo hứng thú cho khán giả , hay để xem phim xong có chuyện để kể lại cho bạn bè.

Nhờ câu chuyện tình lãng mạn của 2 nhân vật chính, có thể nói rằng diễn biến trong khoảng 2/3 phim là chân thật (mà có lẽ bạn chưa từng gặp trong một bộ phim nào khác). Nhưng cái kết thúc luân hồi có ý nghĩa gì? Chúng ta có thể đọc được những gì trong sự thay đổi thái độ của một nhân vật? Hay chỉ đơn giản là một sự tiếc nuối "Nếu .. thì..." với mục đích khiến cho khán giả cảm thấy bớt hạnh phúc hơn mà thôi? Câu trả lời sẽ là: "Có Chúa mới biết được!!!" , khi mà bộ phim đã không còn khả năng diễn giải được chính nó cho bạn. Với những người thích tìm tòi nghiền ngẫm phim thì giành thời gian cho Mỹ nhân thảo, và đưa ra một vài điều gì đó để bàn tán. Họ có thể thích bộ phim, do khi xem xong có nhiểu vấn đề để bàn luận . Những người đơn giản hơn thì thấy phim hay do cặp diễn viên ăn ảnh, nhưng rồi cuối cùng họ vẫn cảm thấy khá thất vọng, vì phim chẳng có sự hứa hẹn chắc chắn nào cho một tình yêu. Mỹ nhân thảo là một phim lãng mạn có lẽ chỉ tồn tại trong suy nghĩ của một vài người, ngoài ra nó không nói lên được nhiều điều. Và khi mà im lặng là vàng, thì có lẽ nó cũng không phải là một bộ phim tồi.


No comments:


Free Counter