Thursday, December 21, 2006

Floating Landscape - Luyến chi phong cảnh

Poster



Nguồn: www.lovehkfilm.com
Người dịch: Cameo

:::::::::::::::::::

Bộ phim của đạo diễn Carol Lai có bối cảnh thật tuyệt vời (Qingdao, Trung Quốc) và khá truyền cảm. Nhưng nếu xét một cách tổng thế thì mọi thứ có vẻ hơi bị sắp đặt và mang tính chủ quan, với những cố gắng nhằm tạo nên một phim nghệ thuật được đón nhận rộng rãi. Điểm khác thường nhất trong phim là vai diễn của Ekin Cheng là một họa sĩ đã qua đời.

Bình luận

Đạo diễn Carol Lai và nhà sản xuất Stanley Kwan có thể phản ứng lại rằng LCPC là một phim có tính nghệ thuật nhiều hơn tính thương mại. Khía cạnh nghệ thuật thể hiện ở sự chậm rãi, có đi sâu chú trọng diễn biến của phim. Đó là một bức tranh làng quê hơi ảm đạm, nhưng đáng yêu của Qingdao, Trung Quốc. Còn khía cạnh thương mại thể hiện ở việc phim quy tụ dàn diễn viên cuốn hút, có những bức vẽ đẹp của họa sĩ/nhà văn Jimmy Liao (ông cũng chính là người đem đến sự truyền cảm cho bộ phim Turn left, turn right). Ekin Cheng cũng góp mặt trong vai một họa sĩ nổi tiếng, bị bệnh và qua đời ngay từ đầu phim. Sự pha trộn này có thể tạo nên một bất ngờ được khán giả chào đón, nhưng ngược lại, cũng có thể là một việc làm rất sai lầm. LCPC như là một thử nghiệm thú vị, và kết quả cuối cùng tiếc rằng lại không tốt, thêm vào đó bộ phim còn có sự "tính toán" nhằm gây xúc động cho người xem.

Mạn (Karena Lam) là một phụ nữ Hong Kong trẻ, cô đến Qingdao, mảnh đất gắn liền với thời thơ ấu của người bạn trai đã mất của cô – Sâm (Ekin Cheng). Khi Sâm ra đi, anh bỏ lại một tài năng nghệ thuật hứa hẹn, để lại hình ảnh khuôn mặt với một mái tóc đẹp, và một bức vẽ phong cảnh mà Mạn giờ đây luôn mang theo bên mình. Cảnh trong tranh vẽ một nơi chưa được biết đến, thường hiện lên trong đầu Sâm vào những ngày cuối đời. Mạn đã đến Qingdao với mục đích tìm ra nơi ấy. Cô thuê một căn phòng từ người em họ của Sâm, và tiếp tục bới tìm quá khứ. Tất cả thời gian của cô đều giành để tìm kiếm địa điểm được vẽ trong bức tranh. Sau đó cô kết bạn với người đưa thư địa phương tên Tiểu Liệt (Lưu Diệp). Tiểu Liệt tình nguyện làm người hướng dẫn cô đi quanh Qingdao. Không chỉ là một người đưa thư "hấp dẫn nhất” địa phương (luôn có một đứa bé quanh quẩn đi theo anh trên những quãng đường), Tiểu Liệt còn là một họa sĩ đang bước đầu phát triển tài năng. Thời gian ở bên Mạn càng lâu, những bức vẽ nguệch ngoạc của Tiểu Liệt càng được cô truyền thêm nhiều cảm hứng.

Chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi hai người ngày càng gần gũi nhau hơn, giành nhiều thời gian ở bên nhau, và chia sẻ cùng nhau nhiều vấn đề. Tiểu Liệt muốn Mạn thoát ra khỏi hình bóng của Sâm để tiếp tục cuộc sống của chính mình, nhưng anh vẫn tích cực giúp đỡ cô kiếm tìm vùng đất trong tranh. Mạn dường như cũng cảm thấy một “điều gì đó” với Tiểu Liệt, dù cô luôn kìm nén cảm xúc của mình. Cô quá bị ám ảnh bởi Sâm, thường ngồi chép lại nhật ký của anh, và khơi lại những điều đã từng thuộc về anh. Hình bóng Sâm thường trở đi trở lại, qua những tiếng nói vọng về và những khoảnh khắc của quá khứ (nhìn chung hình ảnh Sâm được mô tả khá sinh động)... Ngoài ra chủ đề phim còn được minh họa thêm với một vài nhân vật khác trong khung cảnh đẹp đẽ của Qingdao. Cuộc sống của những con người nơi đây dường như cũng có tác động đến Mạn, tuy nhiên, dù có được sự gần gũi thân thiện này, cô vẫn không thể sẵn sàng để đón nhận nó. Còn Tiểu Liệt, anh vẫn tiếp tục vẽ, và tiều tụy mỏi mòn đi trong đau khổ...

(còn tiếp)

Gallery

No comments:


Free Counter