Nguồn: www.namdinhonline.com
Tác giả: biencay
::::::::::::::::::::::::::
Tôi đã nói mà, tôi cực kì thích Thư Kỳ.
Tôi nhớ ra mình đã xem khá nhiều phim của cô, đặc biệt là những bộ phim tôn vẻ đẹp của cô lên mây xanh như Tịch Dương Thiên Sứ (Những Cô Gái Hành Động) hay Điệp Vụ Seoul... và những phim gợi cảm như loạt phim Người Trong Giang Hồ của anh "Trần Hạo Nam"- Trịnh Y Kiện. Nhưng ít khi nào cô có 1 vai khiến tôi mỉm cười vì sự đáng yêu như vai Diệp Tinh Vũ trong Mỹ Nhân.
MỸ NHÂN là một bộ phim tình cảm nhẹ nhàng về những thanh niêm xung phong trong thời kì chiến tranh của Trung Hoa. Một cô gái Diệp Tinh Vũ hiền lành trong sáng và 1 chàng trai Lưu Tiểu Mông được coi như kẻ phá hoại trong giới Đảng viên.
Tinh Vũ có ông nội đang bệnh nặng nhưng để lấy được giấy giới thiệu mà đi về thì cô sẽ phải qua những trạm kiểm duyệt và xét duyệt có khi đến cả năm cũng chẳng thấy đâu. Và trên đường mua vé tàu Tinh Vũ đã không thể chen lấn giữa dòng người xô đẩy.
Chiếc xe khách đi qua, mang theo nó là những bụi đường mịt mù và hành khách chen lấn đến ngạt thở. Cô chạy theo nó như 1 tia hy vọng cuối cùng còn sót lại nhưng kèm với tiếng gọi của cô là cái vẻ vô tâm của ông tài xế.
Sự sắp đặt của số phận, không có lẽ đó là điều dĩ nhiên phải xảy ra chỉ là với hình thức này chứ không phải hình thức khác. Cái đầu của 1 anh thanh niên xung phong đội 7 thò xuống từ nóc xe. Lúc này chúng ta có thể vỗ tay nhiệt liệt để hoan nghênh diễn viên Lưu Diệp - chàng trai có diễn xuất duyên kinh hồn, đỉnh hết chê với vẻ mặt hơi lưu manh 1 tí.
Anh ta vứt cả đống những hành lí của hành khách trên nóc xe xuống để buộc tài xế phải dừng lại. Lúc này Tinh Vũ đã kịp thời chạy đến. Chiếc xe không còn 1 cm cho người ta thở sẽ chẳng thể nhét thêm 1 cô gái và cô ta đành phải chui lên nóc xe ngồi cùng Tiểu Mông. Họ có cuộc trò chuyện đầu tiên. Những thanh niên xung phong và cảm giác chia sẻ khi xa nhà.
Trên đường Tiểu Mông bị phát hiện dùng giấy giới thiệu giả, anh ta bị buộc phải xuống xe và bắt giữ, cái cách chống trả quyết liệt ấy khiến anh ta vừa chạy vừa đếm xem sau lưng mình là bao nhiêu phát đạn được lao ra khỏi nòng súng.
Tinh Vũ chuyển lên đội 5 để phá rừng. Ở đây cô gặp người bạn thanh mai trúc mã khi lên 7 tuổi. Quốc Bảo là 1 chàng trai tốt, yêu thương Tinh Vũ hết lòng nhưng cuộc đụng độ của anh với Tiểu Mông giữa chợ huyện đã khiến họ trở thành đối địch suốt cuộc đời còn lại.
Gặp lại Tiểu Mông, tình cảm của Tinh Vũ đã bước sang 1 trang khác. Anh ta bị đổ cho cái tội ăn cắp tiền quỹ đội 5 nên sống cảnh du thủ du thực ở trong rừng cùng đứa trẻ mồ côi 13 tuổi. Tôi thích cái nhà ở trên cây của anh vô cùng. Cái nơi tức cảnh sinh tình ấy dĩ nhiễn khiến Tinh Vũ cũng bắt đầu yêu.
Diệp Tinh Vũ vẫn chưa được về thăm ông nội, mọi người ở đội cho rằng chỉ cần cô dụ được Tiểu Mông ra cho họ đánh hả giận, thì cả đội sẽ duyệt lên để cô về thăm nhà. Cái cách cư xử thiếu tình người ấy làm sao cô có thể mang ra sử dụng đối với người mình yêu thương? Kết quả là họ chỉ dám gặp nhau theo cái cách lén lút.
-Cô với cái anh chàng kia là thanh mai trúc mã đấy à?
-Ừ
-Nghĩa là 1 trong 2 người không được phép yêu người thứ 3?
-Có thể nói là như vậy
-Thế tôi yêu cô mất rồi thì sao?
Tinh Vũ đi dạy học, sau giờ lên lớp Tiểu Mông đã đến và đưa cho cô tờ giấy giới thiệu anh ta bằng cách nào đó đã lấy được, quá cảm động Tinh Vũ đã chẳng màng đến những thứ xung quanh, tình yêu của họ xảy ra ngay trên bàn giáo viên. Lãng mạn và cực kì đẹp. Cảnh quay từ tối ra sáng, nhìn cứ như giữa rừng xanh rậm rạp và xung quanh kết đầy hoa thơm. Nụ hôn đầm đà chất chó sói của Lưu Diệp thể hiện hết công suất. Đam mê đầy nhục cảm. Anh ta có cách hôn không giống những diễn viên tôi từng xem chút nào. Ở Lưu Diệp mỗi lần anh đóng tôi thấy 1 chàng trai khác, chàng trai của từng phim chứ không phải chàng trai Lưu Diệp của điện ảnh Trung Quốc. Chẳng đẹp trai chút nào, có thể so sánh với Trần Khôn về ngoại hình (cả 2 đều làng nhàng) nhưng đôi mắt lì lợm của Lưu Diệp mê hoặc lòng người 1 cách khó hiểu.
Họ yêu nhau và tưởng như chẳng có gì ngăn cách được nữa, thì Quốc Bảo đã lợi dụng Tinh Vũ hẹn Tiểu Mông để rồi cho người đập anh 1 trận tơi tả. Nỗi uất hận vì bị người yêu lừa khiến Tiểu Mông biến mất vĩnh viến trong cuộc đời của Tinh Vũ.
Nhiều năm sau cô vẫn giữ kỉ vật của anh. Bức phù điêu bằng gỗ với hình đôi môi gợi cảm của Thư Kỳ. Bên cạnh cô anh ta luôn tồn tại theo 1 nghĩa nào đó khó hình dung. Mỗi lần nghe tên Tiểu Mông, Tinh Vũ lại cảm nhận trái tim mình rung lên hồi hộp. Ngay cả khi đã là vợ của Quốc Bảo, là mẹ của Tiểu Lộ nhưng khi nghe cuộc điện thoại của anh ta, Tinh Vũ vẫn không sao kiềm chế được. Tiếng mưa rơi chẳng át nổi tiếng lòng cô đang cuộn sóng.
Bỏ lại ở nhà người chồng với tiếng ho, đứa con nhỏ vẫn còn ngây thơ ngồi vẽ, Tinh Vũ đến chỗ hẹn với trái tim không sao kiểm soát được. Hình ảnh của anh hiện về như chưa bao giờ có giây phút xa nhau. Và chiếc váy của cô bị bẩn, lúc ấy Tinh Vũ mới thức tỉnh để quay về. Phía sau cô, Tiểu Mông vẫn đứng với chiếc dù như muốn gãy ra từng gọng sắt. Anh ta đứng đó, chẳng biết là bao lâu.
Những năm tháng tiếp theo mỗi lần nghe người ta nhắc về anh, Tinh Vũ lại mất nhiều tiếng đồng hồ để bần thần và nhớ nhung. Người chồng trước khi chết đã nói với cô sự thật về cuộc gặp cuối cùng của cô với Tiểu Mông.
Trên đường đưa chồng về rừng xưa chôn cất, Tinh Vũ găp lại Tiểu Mông cũng trên chiếc cầu ngày xưa anh ta hỏi 1 vi thày tu "Chúng tôi có duyên không?","Sắc tức không, hữu duyên vị hữu duyên, vô duyên tức hữu duyên". Họ gặp nhau khi cả 2 đã luống tóc. Họ gặp nhau và nụ cười nở ra như lần đầu tiên nhìn thấy nhau trên chiếc xe định mệnh. Họ gặp nhau và cùng ao ước giá như lúc đó Tiểu Mông không ném hành lí xuống xe, Tinh Vũ trễ chuyến đi số phận và họ ước rằng cây cầu dưới chân mình chưa hề bị tu sửa.
Đôi mắt của Lưu Diệp đẹp như tình yêu của anh ấy. Hận đấy những không trả thù. Yêu đấy những không phá hoại. Nhìn nhau đấy những im lặng để thấy nụ cười của nhau. Tôi thích Lưu Diệp, thích cả khi người đóng cặp với anh là Châu Tấn trong 1 loạt phim điện ảnh mà nhất thời tôi quên mất tên.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment