Tuesday, December 19, 2006

Brokeback Mountain, LanYu, Bá Vương Biệt Cơ: Ba câu chuyện - Một tình yêu

Tác giả: mylucky@DAN

:::::::::::::::::::

Tặng Cameo

Đúng la như bạn nói so sánh giữa Brokeback Mountain, LanYu và Bá Vương Biệt Cơ là khập khiễng vì mỗi phim có một góc nhìn, một chủ đề, một thông điệp riêng dù đều đề cập đến vấn đề đồng tính. Nhưng đối với mình, khi gạt bỏ đi những hoàn cảnh khác nhau, dụng ý khác nhau và cả văn hóa khác nhau thì những gì còn lại của 3 phim này thật giống nhau. Đó là bi kịch của những tình yêu bị chối bỏ, bi kịch của những người đã yêu hết mình và bi kịch của những người đã không yêu hết mình.

"Bản chất của ta là nam, không phải nữ"

3 nhân vật, 3 hoàn cảnh khác nhau nhưng cùng đưa đẩy đi vào 1 thế giới. Jack, cứng cỏi mạnh mẽ, tự nhận biết và tự khẳng định mình thuộc về thế giới đó. Lam Vũ, ngây thơ trong sáng, gặp gỡ Hàn Đông 1 lần rồi mãi mãi ở lại nơi ấy. Đắc Di, cô đơn cố chấp, cố gắng vùng vẫy nhưng rồi vẫn phải chấp nhận số phận, chấp nhận làm một Ngu Cơ bên cạnh Bá Vương - Tiểu Lâu.

"Phải, em bệnh. Bao nhiêu cô gái không thích lại thích anh"

Đắc Di, một tâm hồn đầy vết thương, đã yêu người bạn diễn có-vẻ-mạnh-mẽ Tiểu Lâu của mình. Đó có phải là tình yêu không? Hay chỉ là một thói quen, một sự nhầm lẫn? Cả đời anh vẫn cứ nhập nhoạng giữa sân khấu và đời thực thì tình yêu của anh cũng thế thôi. Một tình yêu lầm lẫn đến tận phút cuối cùng.
Jack và Ennis. Đó trước hết là tình bạn. Hai gã đàn ông khốn khổ, nghèo khó, cùng ở bên nhau giữa mênh mông núi đồi. Đồng cảm làm cho họ thành bạn. Xúc cảm làm cho họ yêu nhau.
Lam Vũ lại yêu Hàn Đông từ lần đầu họ gặp nhau. Đối với một cậu bé trong sáng như Lam Vũ, thật đơn giản để yêu một người đem đến cho bạn 1 cảm giác che chở, quan tâm. Một mối tình đầu giản dị nhất nhưng cũng khó quên nhất.

"Cái mà tớ muốn có và tớ biết chắc là không bao giờ có được"

Cái nhìn thảng thốt rồi bất chợt chuyển sang giận dữ của Đắc Di khi Tiểu Lâu chỉ tội anh phản quốc. Cái nhìn tuyệt vọng của Jack khi anh ôm Ennis vào lòng khi chia tay lần cuối cùng. Cái nhìn buồn da diết nhưng sao lại thật hiền lành, bao dung khi Lam Vũ thốt lên với Hàn Đông "Em hiểu mà". Thật bi kịch khi chính những người họ yêu thương nhất lại là những người làm tổn thương họ nhiều nhất. Nhưng biết thế nào được. Có mấy ai trên đời dám bỏ tất cả để theo đuổi tình yêu đến cùng.

"Sống có gì vui thì chết có gì buồn"

Có lẽ trái tim của Đắc Di đã chết khi chiếc mặt nạ anh hùng của Tiểu Lâu vỡ nát trong buổi đấu tố. Có lẽ Lam Vũ đã không còn có lại nụ cười thật tươi tắn như trước nữa khi Hàn Đông bỏ cậu đi lấy vợ. Có lẽ trong Jack giờ chỉ còn những hồi ức về núi Brokeback. Cũng có lẽ vì vậy mà kết cục của cả 3 đều giống nhau. Họ ra đi với tất cả tình yêu của mình và tôi nghĩ rằng họ đều rất mãn nguyện khi ra đi như vậy.

"Trong biển người mênh mông, anh đã tìm thấy em. Rồi anh để lạc em vào biển người mênh mông đó. Giờ đây, anh ước gì có thể tìm lại em từ biển người lần nữa".

Tôi xem cả 3 phim và nhận ra mình chẳng thể ghét được Hàn Đông, Ennis hay Tiểu Lâu. Họ đều rất người. Hàn Đông không thể từ bỏ sĩ diện, Ennis không thể thoát khỏi nỗi ám ảnh từ thời thơ ấu, Tiểu Lâu không có gan để chống lại cả một làn sóng chính trị. Vì vậy họ đã chọn cách từ bỏ tình yêu, từ bỏ người mà họ yêu thương nhất. Họ cũng đau khổ lắm chứ. Không thể trách họ được. Trong hoàn cảnh của họ, liệu mình có làm khác đi được không? Chỉ biết thầm tiếc cho những tình yêu không đủ lớn và đủ mạnh. Để rồi cuối cùng người sẽ sống trong đau khổ, người phải nuối tiếc cả đời lại chính là bản thân họ.

"Cái thứ tình yêu đó là phi logic."

Tình yêu có logic thật không? Hay chỉ là những logic của những ý nghĩ hẹp hòi, của những toan tính, của những kỳ thị. Tại sao không để những người yêu nhau đến với nhau? Thế giới này còn biết bao nhiều sai lầm khác, sao cứ đòi sửa chữa những điều vốn không cần sửa chữa?

"Cầu cho những người yêu nhau trên đời đều có thể thành đôi"

No comments:


Free Counter