Sunday, July 27, 2008

Phỏng vấn Lưu Diệp

Written by Thomas Podvin - CCTV6
Dec 11, 2007
Dịch sang TV: K.Kelly

:::::::::::::::::::::::::

Nhiều diễn viên Trung Quốc hiện nay không có gì hơn những người nổi tiếng -- họ tồn tại để lấp đầy các trang báo lá cải. Nhưng đó không phải là trường hợp của Lưu Diệp. Sự thực thì với vẻ ngoài ưa nhìn của mình, anh hoàn toàn có thể trở thành một thần tượng với các posters treo khắp tường phòng ngủ của các fans tuổi teen. Nhưng diễn viên 29 tuổi tài năng và chăm chỉ sinh ra ở Jilin này, đã tìm cho mình được một dấu ấn mơ ước so với các diễn viên cùng thế hệ. Sự thực là Lưu Diệp đã thực hiện được 19 bộ phim trong vòng ít hơn một thập kỷ. Hơn nữa, anh đã khai phá được những vai diễn nhiều thử thách, từ chàng trai đồng tính cho tới anh sinh viên có vấn đề về thần kinh.

Hỏi: Bạn đã nhận những vai trong cả dòng phim nghệ thuật và dòng phim thị trường. Tại sao vậy?

Liu Ye (LY): Khi tôi bắt đầu rèn luyện với vai trò một diễn viên, tôi đã nhận đó là một nghề nghiệp / một công việc. Tôi không nghĩ tôi sẽ trở thành một ngôi sao. Cha mẹ tôi đều làm trong ngành điện ảnh, các bác và các cô của tôi cũng vậy. Vì thế tôi theo nghề này một cách hoàn toàn tự nhiên. Như bạn đã chỉ ra, tôi tham gia cả các bộ phim thương mại bom tấn và cả các phim nghệ thuật với kinh phí thấp. Năm ngoái, tôi thậm chí còn tham gia diễn vở kịch Hổ Phách trên sân khấu. Tôi không nghĩ nhiều về thể loại phim, miễn là vai diễn tốt, tôi sẽ nhận và tạo ra sinh khí cho vai diễn.

H: Vậy bạn tự nhận mình giống như một người làm trong ngành điện ảnh hơn là một ngôi sao.

LY: Vâng, tôi hi vọng như vậy.

H: Từng là một sinh viên, anh thấy các bạn mình có cùng chung mục đích đó giống anh không, như Chương Tử Di chẳng hạn?

LY: Tôi sẽ nhớ mãi một sự kiện xảy ra vào năm 1996. Chương Tử Di và tôi tới một vũ trường. Chúng tôi còn trẻ, tôi 18 và Tử Di 17. Chúng tôi rất vui vẻ và cô nói với tôi rằng 10 năm nữa có lẽ chúng tôi sẽ trở nên rất nổi tiếng. Ở thời điểm đó, tôi đã nghĩ để đạt được điều đó sẽ rất vất vả.

H: Chương Tử Di có phải là một vũ công tốt không?

LY: Có.

H: Bạn đã tham gia bộ phim Mỹ đầu tiên Dark Matter. Kinh nghiệm làm việc ở Hollywood của bạn như thế nào?

LY: Tôi cảm thấy phim sản xuất ra ở Hollywood giống như quá trình sản xuất trong xưởng vậy. Với tất cả các bước, đều có một quá trình chuẩn mực và cố định. Những người khác nhau giữ những nhiệm vụ khác nhau. Sau khi tất cả các bước được hoàn tất, một sản phẩm cuối cùng sẽ được ra mắt.

Còn ở Trung Quốc, với rất nhiều người, việc làm một bộ phim vẫn giống như một giấc mơ hay theo đuổi một lý tưởng. Ở đây, đạo diễn, diễn viên và đội ngũ làm phim đem vào trong tác phẩm rất nhiều sáng kiến, đam mê và sự sáng tạo.

H: Bạn diễn cùng với Meryl Streep. Bà ấy ở trường quay như thế nào?

LY: Meryl Streep là một diễn viên đặc biệt, người mà tôi sẽ mô tả bằng từ "ko thể đoán trước được". Tôi đã diễn xuất một thời gian đủ dài, có thể nói rằng tôi đã có kinh nghiệm. Với nhiều diễn viên, sau một thời gian ngắn, tôi có thể đoán sơ qua họ sẽ nói và phản ứng như thế nào. Nhưng chưa bao giờ là vậy với Meryl Streep. Bạn cảm thấy bà ấy mãi mãi biến đổi; bạn không bao giờ đoán được bà sẽ làm gì, trừ khi bạn cực kỳ chú ý đến những gì bà nói và cảm nhận những biểu hiện trên khuôn mặt bà. Đó là sức mạnh đặc biệt của Meryl Streep.

H: Phong cách diễn của bà đã thúc đẩy bạn sáng tạo hơn?

LY: Làm việc với một diễn viên như Streep, dẫn đến những phản ứng tự nhiên nhất của bạn. Nhưng nó cũng gây ra một số khó khăn. Như khi bà bỗng nhiên thêm một dòng vào kịch bản. Thêm nữa, có nhiều lần tôi ko thể hiểu nổi bà đang nói về điều gì.

Mặt khác, sự ứng khẩu có thể rất tích cực; nó tạo một sự mở rộng trên những cái có sẵn, và yêu cầu sự tập trung cao độ. Nếu bạn quá quen với bạn diễn, có thể sau một thời gian ngắn bạn chỉ đọc thoại của mình mà chúng không phải xuất phát từ tâm hồn bạn. Khán giả có thể cảm thấy nó ko tự nhiên. Với kỹ thuật của Meryl Streep, mọi người bắt buộc phải phản ứng một cách tự nhiên.

H: Rào cản ngôn ngữ hay sự khác nhau về kỹ thuật diễn xuất khó đối phó hơn?

LY: Ngôn ngữ vẫn là một rào cản lớn để vượt qua. Tuy thế, làm việc bằng Tiếng Anh cũng rất hào hứng. Đầu óc bạn phải luôn làm việc, và đó là một cách tốt để hoàn thiện các kỹ năng ngôn ngữ của bạn. Dự án tới của tôi là làm với một đạo diễn người Pháp. Tôi có thể phải học tiếng Pháp trong vòng 3 tháng. Còn với kỹ thuật diễn xuất khác biệt, tôi có đủ kinh nghiệm chuyên môn để đối phó với chuyện này.

H: Thiên đường khẩu vừa mới được phát hành. Bạn nhìn nhận nhân vật của mình trong bộ phim này như thế nào?

LY: Nhân vật này rất khác biệt so với các vai diễn khác của tôi. Tôi diễn một tay gangster trong bộ ba, một kẻ cực kỳ cứng cỏi và hiếu chiến. Tôi đã diễn một vài vai nhút nhát và yếu hèn trước đây, như vai diễn trong Hoàng Kim Giáp của đạo diễn Trương Nghệ Mưu. Thiên Đường Khẩu cho tôi cơ hội để thay đổi hình ảnh. Tôi tự tin rằng mình sẽ đem tới cảm giác mới mẻ cho nhân vật này.

H: Đạo diễn Alexi Tan của phim Thiên Đường Khẩu, đã từng được truyền cảm hứng bởi các phim của đạo diễn Ngô Vũ Sâm. Bạn có xem trước các phim của Ngô Vũ Sâm khi chuẩn bị cho vai diễn này?

LY: Tôi có xem, nhưng chúng ko giúp được gì nhiều, vì chúng được làm từ cách đây rất lâu, trong thập niên 80. Cách làm phim và phong cách diễn xuất (tại thời điểm đó) hoàn toàn khác so với bây giờ. Vì thế tôi nói với đạo diễn rằng tôi ko thể diễn như những nhân vật trong các phim gangster Hồng Kông cũ. Tôi đề xuất 2 lựa chọn: một, hình mẫu Al Pacino trong Brian De Palma’s Scarface; và hai, ông trùm xã hội đen cao, gầy [diễn bởi James Woods] trong Once Upon a Time in America của Sergio Leone. Đạo diễn đề nghị theo hướng của Al Pacino, vì thế tôi đã lấy cảm hứng từ hình ảnh này.

H: Bạn còn tiến hành những nghiên cứu nào nữa cho vai diễn đại ca xã hội đen những năm 1930 ở Thượng Hải?

LY: Tôi đọc đi đọc lại Shanghai Celebrity Du Yuesheng của Mei Zhen Shao, người từng là ông trùm lớn nhất trong thập niên 30 ở Thượng Hải. Mỗi lần đọc, nó đem đến cho tôi những hình ảnh tinh thần của cuộc sống ở Thượng Hải vào thời điểm đó, khi phụ nữ mặc gi pao [xườn xám] và đàn ông đội mũ. Theo một cách nào đó, bộ ba của thập niên 30 gợi nhớ lại những chàng cao bồi của nước Mỹ -- họ đều có vẻ rất riêng biệt, rất lạnh lùng.

H: Bạn đã làm việc với nhiều đạo diễn nổi tiếng Trung Quốc như Trần Khải Ca và Trương Nghệ Mưu.

LY: Họ rất khác biệt. Trần Khải Ca có thể mô tả là một học giả chuyên sâu; ông rất hiểu biết. Khi ông nói về những vấn đề nhỏ, thậm chí cả những thứ thông thường, có vẻ như kiến thức của ông đã điều khiển cách ông nói chuyện. Ông rất triết học. Vì vậy tôi có thể nói những bộ phim của Trần Khải Ca dựa trên khái niệm nhiều hơn. Trương Nghệ Mưu lại là người có rất nhiều kinh nghiệm sống, vì thế dù ông làm gì hay nghĩ gì, ông chỉ gắn nó với những gì ông biết.

H: Là một diễn viên, điều gì truyền cảm hứng cho bạn?

LY: Tôi là người có định hướng một cách tỉ mỉ và cũng rất nhạy cảm với cách con người hành động. Tôi chú ý cả tới những chi tiết nhỏ nhất trong xử sự thông thường của mọi người, và lồng ghép chúng vào công việc của mình khi cần thiết. Vì tôi là người nhạy cảm, tôi ko thích nói nhiều về các cảm xúc. Tôi có thể làm dịu đi các cảm xúc bên trong mình như một diễn viên vậy, và không ai có thể đổ lỗi cho tôi về điều đó. Trong cuộc sống thực, chẳng hạn, tôi tốt với tất cả mọi người, trong khi trên phim tôi có thể trở nên rất cứng rắn. Đó là nghề nghiệp của tôi.

Special thanks to Janet Yang.

No comments:


Free Counter